Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

BẾP LỬA


Tuổi thơ tôi lớn lên bên bếp lửa hồng của má, những đêm đông gió rét, khi gió bấc tràn về rin rít trên rặng tre sau nhà, là lúc cả nhà quây quần bên bếp lửa. Má kể cho anh em tôi những câu chuyện cổ tích dài bất tận nghe hoài không biết chán, thỉnh thoảng má dạy cho chúng tôi những câu thơ ngộ nghĩnh, giờ nhớ lại, tôi cũng chẳng hiểu những câu thơ ấy từ đâu ra, tác giả nào nữa, chỉ biết anh em tôi thuộc nằm lòng những câu thơ mộc mạc mà thấm đẫm tình quê ấy
Nhà em có  một vườn rau
Xanh xanh luống cải trên đầu đơm hoa
Trái sai oằn cả thân cà
Gió mai lay sớm ngò già lắc lư
Su hào cải bắp sú lơ
Giống trên Đà Lạt sống nhờ đất em
Rau lang rau muống cọng mềm
Tép tư làm mắm em thèm chấm rau
Dền tây xanh đỏ 2 màu
Nấu canh ai chả gật đầu muốn ăn
Thăm vườn vào những đêm trăng
Trời ơi đẹp quá chị Hằng vung tơ
Tơ vàng trài xuống vườn thơ
Em say sưa ngắm cây mờ theo trăng
Những sớm mờ mờ sương, khi con gà còn chưa cất tiếng gáy đầu tiên, khi ánh sao mai còn nhấp nháy trên đỉnh núi đàng đông, khi cả nhà còn chìm trong giấc ngủ vùi, má đã trở mình dậy  xuống bếp nhóm lửa thổi cơm, ánh lửa chập chờn soi bóng má trên vách. Những lúc ấy, tôi thường vạch chăn, chạy xuống ngồi nép bên má, nghe nồng nồng vị mồ hôi quen thuộc, má thường cười vuốt tóc tôi: “Út Nhỏ sao không ngủ thêm đi con, dậy sớm làm chi?”
Anh em tôi lớn lên mỗi đứa đi một ngả, trang bị thêm trong gian bếp của má cái bếp ga cho mắt má đỡ cay khói bếp. Mỗi bận về thăm vẫn thấy bóng má lom khom bên bếp củi bập bùng, cay xè mùi khói, chợt nhận ra bếp lửa hồng đã gắn bó với má cả một đời lam lũ cũng như những khắc khổ nhọc nhằn vì đàn con đã làm nhăn nheo đôi tay cầm cây cời than của má.
Chiều nay gió bấc tràn về lạnh buốt, nhìn ngọn lửa xanh lét từ bếp gas, bỗng nhớ quá khói bếp cay xè đôi mắt, tiếng nổ lép bép từ bếp lửa rực hồng của má, lại muốn chui tọt vào lòng má ngồi như thời bé tí, để được má xoa đầu "Út Nhỏ có lạnh không con?"



Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

ĐỎNG ĐẢNH


Mấy ngày nghỉ lễ trời bỗng dưng đổi gió, cái lạnh ùa về đủ để nàng xí xọn lôi cái áo măng tô đỏ ra diện vào, thêm cái khăn len trắng quàng hờ hững trên cổ, thêm một chút son hồng nhạt, nàng xoay người trước gương, mỉm cười hài lòng.
Hôm nay nàng cho phép mình thư giãn, tạm quên bài vở, thịt cá rau dưa, nghỉ ngơi và chào đón năm mới thôi.
Quê nàng hiếm hoi lắm mới có mùa đông thế này, bầu trời xám đục, mờ mờ trong sương, hơi sương phả vào mặt ùa vào trong tóc, nàng thích thú để gió lạnh phả vào mặt, mơn trớn.
Không gian ngày đầu năm mới thật yên bình, tiếng lũ chim sẻ lích chích trong vòm lá, chuông điện thoại reo, tiếng nhỏ bạn thân í ới : Cafe nhé, Cát Tường thẳng tiến nghen.
Quán cafe quay mặt ra phía biển, nàng chọn chỗ ngồi hứng trọn làn gió lạnh từ biển thôi vào, tung bay tóc rối, nhỏ bạn cốc vào đầu nàng đau điếng, đồ hâm.
Từ trên tầng 2 nhìn xuống, nàng thích thú cảm nhận cuộc sống đang diễn ra chầm chậm,  những cụ già thong thả dạo bước trong quảng trường 1/ 4, những đôi nam nữ đèo nhau qua phố, rạng rỡ niềm vui,…phóng tầm mắt xa xa phía biển, những cánh buồn thấp thoáng mờ mờ trong sương…
Uống gì, kêu đi chứ, mơ mộng hoài zị cô nương, tiếng nhỏ bạn chí chóe bên tai
     -   Cho mình cafe
Nhỏ bạn nhìn nàng như nhìn người ngoài hành tinh
-    Cái gì, mi mà uống cafe á?????
Nàng phì cười, ừ thì hồi nào giờ nàng có uống được cafe đâu, nhưng hôm nay là ngày đầu năm mới mà …
Năm mới đến rồi, hãy làm những gì mình thích các bạn nhé……….
 QUÀ NĂM MỚI TẶNG CÁC BẠN NÈ, HÃY CLICK VÀO HỘP QUÀ XEM CÓ GÌ NHA, CHÚC CÁC BẠN MAY MẮN, HẠNH PHÚC VÀ RẠNG NGỜI NIỀM VUI NHÉ.