Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

THƯƠNG VỀ MIỀN NƯỚC LŨ 
Anh có về thăm nơi ấy chiều nay
Cho tôi gởi chút sẻ chia với đồng bào vùng lũ
Tai ương như chưa bao giờ là đủ
Với vùng quê vốn lam lũ bao đời
Những phận người trong làn nước chơi vơi
Bầy trẻ ngây ngô nhặt từng trang vở ướt
Xác gia súc gia cầm trôi lênh đênh trên dòng nước
Chén cơm, manh áo, tay trắng bàn tay
Lỗi tại trời? tại người? nào ai biết ai hay
Chỉ thương dân nghèo yếu hèn như cây cỏ
Cá chết, sông tanh, lũ tràn, mưa, gió
Còn lại gì khi cơn bĩ cực đi qua
Anh có về với chốn ấy mù xa
Khúc ruột miền Trung đang oằn mình trong màn mưa thác đổ
Trời hỡi thương dùm những phận người khốn khổ
Xin nguyện cầu cho đất mẹ được bình an




Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016



 NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG 7
Chị sinh vào tháng bảy, mùa của những cơn mưa ngâu bất chợt đến rồi đi, dẫu biết chuyện tình NGưu -Chức chỉ là truyền thuyên thôi mà sao cứ vẫn cứ như vận vào những cơn mưa buồn da diết. Nghĩ về chị, mình cứ thấy như đang ngồi trước mặt người đàn bà ngồi bên khung cửa sổ nhòe mưa, ánh mắt vô định về phía xa xăm, ngoài kia lãng đãng mưa, xao xác lá rơi, dòng người hối hả đi về trên phố và những dòng nước buồn trôi trên mặt đường… Chẳng ai biết chị đang nghĩ gì, bởi nỗi lòng chị thường được dấu sâu trong mắt, trong những nụ cười tươi rói nắng mai, trong cái vẻ mạnh mẽ thường nhật, và cả trong tiếng mưa tháng bảy lao xao.
Có cô em bạn dễ thương đã viết cho chị "Người đàn bà tháng bảy", cô bạn tinh tế và ấm áp

NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG BẢY
Tôi viết vần thơ về người đàn bà tháng 7
Của những cơn mưa ...đến... bất ngờ
Người đàn bà có ánh nhìn tha thiết
Cả những khát khao... vẫn ...mãi chực chờ

Người đàn bà sinh ra vào tháng bảy
Giấu nỗi buồn khéo lắm chẳng như ai
Mãi ngọt ngào như thời thiếu nữ
Hút ánh nhìn mê đắm những chàng trai
Người đàn bà tháng 7
Có mái tóc đen dài như thể gỗ mun
Đôi mắt biếc giữ bao điều chưa nói
Đứng trước niềm vui ...vương vấn nỗi buồn
Người đàn bà tháng 7
Giống những cơn mưa
Ào ạt bao nhiêu cảm xúc
Tan chảy trong tim tự ...bao giờ
Người đàn bà tháng 7 bước qua tôi
Để bao điều đọng lại
Thật gần ...
Mà xa xôi....

(Hà Nội 29/7/2016- Hoa Thanh Vũ)
VẾT MƯA

Khung trời êm rủ mềm thân
cỏ mướt
Bão có dừng trước cánh cửa lòng chưa?
Dõi mắt buồn nghe hơi thở hồn mưa
Chống chếnh men cay hay đậm đà giọt đắng
Sau khung trời có chăng là xa vắng
Chớp mi cong hoang hoải những giọt sầu
Ngõ đi về đã nhuốm đẫm hồn ngâu
Tháng 7 khắc sâu nhịp cầu Ô Thước...
Nguyenguyen Pham
.

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

Đã có một thời gian dài mình gắn bó với nơi này, vui buồn với những người bạn không biết tên, những người quen không biết mặt.
Thi thoảng mình lại quay về, ngồi đắm mình trong bản Soledad và nhớ mông lung.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, phải chăng ai rồi cũng phải chia xa, nhưng mà…ảo hay thực, cũng đều cảm xúc từ những tâm hồn.
Nhấp chuột vào từng kết nối bạn bè, hầu hết đều báo “Blog này đã bị xóa”

Xót xa
Ừ thì... chính mình cũng lười nhác đấy thôi.

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

KHÔNG ĐỀ

Tháng 6 em về ngang ngõ xưa
Bâng khuâng lặng đếm giọt giao mùa
Lộc non chuyển mình nghe thật khẽ
Lá vàng trĩu giọt nắng ngày mưa...

Nguyenguyenpham

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

SẮC CHIỀU

Khi tóc bạc trên đầu trôi dạt mãi

Cội nguồn ơi chiếc lá lại rơi về
Bóng chiều vàng soi bóng ngả lê thê
Chân bước mỏi cung đường còn xa tít
Nỗi niềm ơi trong gió chiều vướng vít
Chút hương thơm em tóc xõa vai mềm
Vòng tay buồn ôm chọn tấm thân êm
Trò đối bóng dáng mình là em đó
Nỗi đau cắn môi bật máu nào ai tỏ
Chông chênh chiều gói gọn nhé
Đời nhau.
Nguyennguyenpham

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

KHÔNG ĐỀ
Đã lâu rồi ta đi lướt qua nhau
Phố không mùa vẫn xôn xao nỗi nhớ
Gót chân quen thôi xin đừng than thở
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai !

Đêm chuyển ngày
nỗi nhớ có nhạt phai?
Gom lại nhé sang mùa ru ngày cũ
Tiếng gió run nói rằng thôi đã đủ
Nghiêng bên nào cũng thấy chỉ mình ta
Chào nhé những gì đã qua..
Nguyennguyen Pham

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

HOA XOAN
Hoa rơi tím lối em về
Hương dìu dịu đắng bờ đê ngõ chiều
Ngẩn ngơ tiếng sáo trong veo
Ru đời nửa kiếp bao nhiêu nhọc nhằn
" Thương người như thể thương thân"
Đành buông tay nắm cho cân cánh diều
Bay đi hỡi
Những cô liêu
Nhẹ nhàng thả hết trong chiều gió xoay.
Đường về xoan tím rụng đầy
Hàn vi môt thủa đó đây dáng người
Ngập ngừng nhặt nhánh xoan rơi
Tháng 3 mùa nhớ xa rồi còn
Nguyenguyen Pham
Nao lòng sắc Xoan Tím tháng 3

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

PHỐ MƯA
Mưa giao mùa góc phố cũ em qua
Chút môi mắt như nhạt nhòa phố hẹp
Ru gió nhẹ lá xoay tròn ngơ ngác
Em lặng buồn lầm lũi đếm giọt rơi
Nỗi nhớ ơi em ngỡ rớt mất rồi
Thời che áo trống tan trường mưa ghé
Chạm lên mắt lên môi em rất nhẹ
Đâu đắng buồn như giọt đậm trầm rơi
Cafe - mưa phố cũ vắng em rồi
Nên thường lắm mưa giữa mùa nhõng nhẽo
Lành lạnh vai tay vuốt mềm sợi ngắn
Mưa sợi dài đâu đủ để mắt cay...
Nguyennguyen Pham
18/3/2016

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2016

TRỞ VỀ DÒNG SÔNG TUỔI THƠ
Em có về nơi ngõ vắng khi xưa
Mình cùng chơi thả ô quan thưở bé
Dòng sông quê vẫn êm đềm vỗ nhẹ
Khúc ru chiều Mẹ giặt chiếu ven sông
Tiếng võng đưa dỗ giấc trẻ thêm nồng
Ngân nga tiếng sáo diều khi xế bóng
Về đi em khi nao lòng dậy sóng
Nghe bình yên cỏ ướt dưới chân mềm
Nghe hoa cau rơi yên ả bên thềm
Miền thơ ấu vọng về từ kí ức
Nhớ không em trăng mười năm khuyết nửa
Ngắm hoa cau trắng ngát cả giấc mơ
Để đêm đêm ôm gối mộng ru mơ
Thả suối tóc bên thềm trăng tròn bóng
NNP & Vili

Thứ Ba, 1 tháng 3, 2016



TẶNG THÁNG 3
Đã lâu rồi ta đi lướt qua nhau
Phố không mùa vẫn xôn xao nỗi nhớ
Gót chân quen thôi xin đừng than thở
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai
Đêm chuyển ngày nỗi nhớ có nhạt phai?
Gom lại nhé sang mùa ru ngày cũ
Tiếng gió run nói rằng thôi đã đủ
Nghiêng bên nào cũng thấy chỉ mình ta
Chào nhé !
Những gì đã qua...
NNP

(Hà Nội 1/3/2016)

Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

TỎ TÌNH
Hôm nay là ngày 29/2, bốn năm mới có một lần chứ ít ỏi gì đâu, cho nên cũng như các bạn, tớ cũng muốn tỏ tình với người đàn ông tớ yêu thương. Mà khổ lắm cơ, cuộc đời tớ yêu tận bốn người đàn ông, mà người nào tớ cũng yêu bằng cả tấm lòng hết trơn á. Cho nên đâm ra là tớ thấy bối rối lắm í, cực kỳ bối rối luôn. Chả biết bỏ ai, chọn ai để tỏ tình cả. Tớ quyết định là tớ sẽ tỏ tình hết cả bốn người cho nó công bằng. Các bạn đừng có ném đá tớ nhá.
Người đàn ông thứ nhất, chắc đây là người yêu tớ nhất, yêu tớ vô điều kiện. Vì tớ nghe nói là hồi trước đây í, thì quá khứ đơn í, bản thường thay quần áo cho tớ, hút mũi cho tớ mỗi khí tớ bịnh, móc màn , đắp chăn cho tớ mỗi tối. Mỗi đêm hè khi bầu trời chi chit đầy các vì sao, bản thường kêu tớ ra sân hóng gió, và chỉ cho tớ xem các vì sao trên trời. Bạn í cực kỳ hay ho nhé, gọi tên tất tần tật các vì sao nha, sao vịt, sao công, sao hôm, sao cày, sao rua, …. Nhiều lắm mà tớ chả nhớ hết. Tớ thì lúc ấy mê tít thò lò luôn nên cũng hay ngó nghiên lên bầu trời mỗi đêm hè lắm. Rồi mỗi chiều hè bản còn làm diều cho tớ thả nữa, tớ chả biết thả diều đâu nên bận mấy bản cũng mang diều thả cho nó bay tít lên không rồi mới giao cho tớ, nhẹ nhàng lắm, âu yếu lắm luôn. Bản năm nay đã 81 tuổi rồi, thế mà sang sang vẫn phải trông hai nhóc con dùm cho tớ đi làm. Trưa từ trường về thấy hai ông cháu ngồi chơi xe với nhau mà yêu cực í, bản còn than thở “Pu chạy quài, ba theo nó mệt ghê gớm”. Nói chung với tớ đây là người đàn ông chu đáo và lãng mạn cực kỳ í.

Người đàn ông thứ hai nói yêu tớ và sẽ làm tớ hạnh phúc, chả biết bản có nói thật không cơ mà tớ cứ tạm tin thế trước đã, cho nên tớ quyết định giao cả cuộc đời cho bạn í. Nói chung là tớ nhờ vả bạn í nhiều nhiều lắm. Bạn í là cái đồng hồ báo thức của tớ, sáng nào cũng kêu tớ dậy, khi thì cũng nhẹ nhàng âu yếm lắm, nhưng nhiều khi bản cũng bực mình nhăn nhó nữa cơ. Tớ thì tớ cóc sợ, cứ có người lôi dùm tớ ra khỏi đống nệm ấm chăn êm là được rồi, tớ còn phải đi kiếm cái ăn mà lại. Bạn í còn giúp tớ quét nhà, nấu ăn, sửa điện, sửa quạt… cho tớ nữa. Khi nào tớ mè nheo í, phụ nữ mà, ai cũng thế nhỉ, bạn í còn lau nước mắt hộ tớ. Mà bản cũng chưa ngoan lắm, vẫn còn ham chơi cơ, cho nên là thỉnh thoảng lại bị tớ mắng. Được cái mỗi lần đi chơi về hay mang theo có gì đó cho tớ ăn, khi thì quả bắp luột, khi thì tô phở nóng, cho nên tớ ít khi nào giận bản lâu lâu được. Trời lạnh còn chịu khó um tớ ngủ nữa. Nói chung là có bạn í ở bên tớ được lãi chứ chả có thiệt. Nên tớ có một quyết định cực kỳ sáng suốt là tớ sẽ ở với bạn í suốt đời luôn.
Người đàn ông thứ ba của tớ cực kỳ yếu đuối và mau nước mắt. Nói chung là mong manh dể vỡ lắm, cái gì cũng làm bản xúc động nghẹn ngào. Nên tớ cứ phải là nhẹ nhàng với bản. Mỗi lần bạn í ngã đau là tớ đã khóc trước cả bản, xót xa lắm í. Bản vô cùng tình cảm và quan tâm đến tớ. Mỗi khi tớ buồn là bản quanh quẩn bên tớ, tìm cách làm cho tớ vui. Khi thì mẹ ăn cái này không, con mua, khi thì mẹ có mệt không con gọi ba về, khi thì mẹ xem chương trình gì, con mở. Ấm áp vô cùng í. Bạn í hiền và dễ thương cực kỳ, tớ nhờ gì cũng làm, bảo gì cũng nghe. Tớ yêu bạn í chết đi được, mà bản cũng yêu tớ vô cùng. Bản í hay hỏi tớ những câu hỏi cắt cớ lắm í, cho nên vì bản tớ phải thường xuyên cập nhật kiến thức địa lý, khoa học, lịch sử để giải đáp thắc mắc của bản. Bản có đôi má rất chi mịn màng và phúng phính và mềm mại, cho nên là tớ khoái ôm hôn bản lắm luôn.
Người đàn ông thứ tư là người tớ gặp trễ nhất nhưng lại làm khổ tớ nhiều nhất. Mà khổ lắm, tớ yêu bản bằng cả con tim khối óc ấy chứ, yêu hơn cả bản thân tớ cơ. Mà hình như có yêu đơn phương hay sao í, vì hình như bản yêu người đàn ông thứ hai của tớ hơn. Vì tớ quan sát được là bản hay lấy bát cho người ta mỗi bữa cơm, chạy ra mừng khi người ta đi làm về, mỗi khi người ta lau mặt cho bản thì bản lau lại, cho uống nước thì bản cũng cho uống lại. Tới giờ ăn thì tót vào lòng người ta rồi bắt người ta cho ăn, ăn rất ngon miệng và nhanh. Chứ chả khó khăn như khi ăn với tớ. Khi người ta có ở nhà thì bản quanh quẩn bên cạnh, vuốt mặt, vò tóc. Nói chung với người ta bản rất chi là tình cảm và ngọt ngào. Còn tớ thì không bao giờ nhé, chỉ khi nào ngủ bạn í mới nịnh tớ thôi. Cho nên nhiều lúc tớ thấy GATO với người ta lắm í. Đã chẳng sơ múi được gì mà hành tớ thì thôi rồi. Khổ, đồ đạt tớ để đâu cứ lôi ra cho bằng hết, chỉ có dọn dẹp sản phẩm bản bày ra tớ đã xây xẩm mặt mày rồi. Tớ có một cái tủ trưng bày những đồ trang trí bé bé xinh xinh mà học trò tớ tặng mỗi dịp ngày Hiến chương nhà giáo. 10 năm ở với người đàn ông thứ ba nguyên vẹn chả làm sao cả. Từ khi bản xuất hiện đến giờ, các em nó bị bản lôi ra đập hết rồi, cái sứt chân, cái vỡ cổ. Cho nên cái tủ nhà tớ giờ trống không, te tua vô cùng. Mà được cái bản cực kỳ chăm chỉ, tớ dọn bát, bản bê nồi, tớ quét nhà bản cũng quét nhà, tớ gấp quần áo bản bỏ vào tủ, tớ nằm bản leo lên mình tớ nhún nhảy matxa. Nói chung là bản cũng bận bịu suốt. Biết là yêu bản thì phải chịu khổ lắm, nhưng tớ trót yêu rồi, biết làm sao.
Tớ còn muốn nói nhiều lắm, cơ mà tớ mỏi tay rồi. Tóm lại là tớ yêu cả bốn bạn í, yêu nhất quả đất luôn.

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

NHỚ!

Chẳng phải nhớ nhau đâu
Chỉ là ngoài kia xuân ru mình trên nụ xuyến chi rộn rã
Gió se mùa mơn man nhành lá
Như ngày đầu hai đứa lén nhìn nhau


Chẳng phải nhớ nhau đâu
Chỉ là sương đêm cứ rơi mềm trên nhành mai trước ngõ
Hương bưởi loang thơm nồng trong gió
Như cái hôn đầu phớt nhẹ vàng môi

Chỉ là nhớ xa xôi...

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2016

Không đề
Thả trôi giữa dòng đời xuôi ngược
Ta vô tình tìm lại khoảng không xưa
Nỗi đau ơi đau biết mấy cho vừa
Đêm lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
...
Chỉ nghe thấy
...tiếng thở dài trong đêm mệt nhọc..
Mình ta tìm về
...trong thinh lặng...
........ Nỗi niềm ơiiiiiii
Nguyennguyen Pham
(Hà Nội 24/2/2016)

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Lá Không Mùa
Mùa Về ươm nỗi nhớ
ướp thơm lá xếp nghiêng
Giống như vòng tay ấm
Thoang thoảng đượm mùi hương

Em về nơi xa ấy
Đâu quên được tình thu
Rối bời câu thương nhớ
Ngày mơ tiếng gió ru
Bình yên bình yên nhé
Ru ta giấc ngủ say
ấp ôm bao kỉ niệm
Mình đã có những ngày
Xuân đi gieo thương nhớ
Đông lúng liếng mắt sầu
Hạ nồng say môi mắt
Thu về mong có nhau...
NNP

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

NẮNG CUỐI MÙA
Gió lạnh chiều mơ say
Vương tóc rối ơ hay
Sao lệ cay khóe mắt
Em chắt chiu gom nhặt
Nắng cuối mùa hanh hao 
Rớt rơi một câu chào
Chớp mi buồn phai dấu
Chông chênh ai có thấu
Lặng
Trong gió
Nhẹ lay...

Chiều ngây!
Có những nốt Lặng sao chẳng bao giờ muốn nó ngân
lên dù chỉ là tiếng vang!..
NNP