Bữa ăn trưa , Bo luyến thắng thắng kể chuyện trường lớp.
“Mẹ ơi, sáng nay các bạn đem đèn Trung Thu tới lớp, ai cũng có
đèn lồng đẹp lắm mẹ ạ. Nhưng…” đang nói, bỗng dưng con im bặt, gặng hỏi mãi,
con mới nói “Nhưng mà, chỉ có mỗi bạn Huệ, bạn ấy không có đèn mẹ ạ”
Huệ là con bé con người phụ nữ sống một mình sâu tận phía cuối
làng, người phụ nữ dở dở ương ương, sống với người mẹ già hom hem, hằng ngày
chị đi xin ăn ở trên phố, tối mới về” Con bé sống với người mẹ dở hơi nên cũng
lem luốc, bẩn thỉu.
Ba cười trêu "thế Bo lấy đèn của con cho bạn nhé?"
Bo ngập ngừng, “nhưng lấy gì con chơi ạ”
Ba nheo mắt “Thì con nhường bạn, con khỏi chơi, con có bánh rồi
còn gì”
Bo im bặt, ra vẻ suy nghĩ lắm lắm….
Ăn xong, cu cậu ngôi mân mê mãi cái đèn Trung Thu hôm ba mua
dưới phố, khuôn mặt lộ rõ vẻ tiếc rẻ, cuối cùng chắc đã quyết định xong, Bo
xuống bếp níu áo mẹ “Mẹ ơi, mai con đem cái đèn này cho bạn nhé”
Ôm con vào lòng, mẹ yêu lắm, con mẹ biết nghĩ cho người khác rồi
đấy. Mẹ xoa đầu Bo ‘Chiều nay mẹ con mình đi mua đèn cho bạn, con chịu không?”
“Thế mua cho bạn cái khác hả mẹ, con được chơi cái này hả mẹ” Bo
nhảy cẫng lên sung sướng, ôm chầm lấy mẹ
Chiều hai mẹ con chở nhau vòng vòng qua mấy gian hàng, mẹ sẽ để
Bo tự chọn đèn cho bạn. Bo vui lắm "Vậy là ngày mai, Lớp con ai cũng có đèn lồng chơi Trung Thu hen mẹ hen"
Thứ Ba, 18 tháng 9, 2012
CÂU HÁT QUÊ MÌNH
VỀ MIỀN TRUNG
Sáng tác: An Thuyên
Sáng tác: An Thuyên
Trình bày: Trọng Tấn
Sông quê, bến nước, con đò...
Nghe bâng khuâng dạ câu hò chiều xưa
Ạ ơi tiếng võng ru trưa..
Tiếng gà bới bếp như vừa đâu đây....(NKT)
Cây đa bến cũ khỏa khuây câu hò
Đồng quê vẫn sải cánh cò
Âm' tình quê mẹ bến bờ đậu neo...(NNP)
Sông xưa vẫn nhịp mái chèo
Bình yên con nước trăng treo mạn thuyền
Người xa đau đáu niềm riêng
Quặn lòng hoang hoải về miền yêu thương (Violet_Lili)
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012
EM CÒN NHỚ HAY EM ĐÃ QUÊN
"Cô ấy đã đi 3 năm rồi chị ạ, vậy mà em cứ ngỡ cô ấy vẫn còn đâu đây, từng ngọn cây, góc phố đều in hằn kỷ niệm về cô ấy. Mỗi lần đi qua những nơi hò hẹn xưa, tim em lại nhói lên, quặn thắt nỗi nhớ về người con gái ấy, người con gái em yêu với đôi mắt đượm buồn. Thỉnh thoảng đâu đó trên đường phố bao người qua, bắt gặp một bóng áo dài, một bờ suối tóc mềm thả rong trong gió, em lại gọi tên cô ấy, chị ạ."
Giọng em đều đều như nói với chính mình, điếu thuốc trên môi em hờ hững, những vòng khói lan tỏa, mờ mờ hư ảo trên khuôn mặt em. Em nhìn vô định vào khoảng không trước mặt, đôi mắt xa xăm, hình như có giọt nước trong đôi mắt buồn ẩn dưới đôi mày rậm, nhưng có lẽ người đàn ông trong em không cho phép nó rơi ra ngoài mà cuốn ngược vào trong nghẹn đắng.
"Chị này, tình yêu là gì, chị nhỉ, giá như em có thể quên được cô ấy, chị ạ, giá như đừng có những mái tóc dài, những tà áo lụa, mùi hương sữa nồng nàn, những tách cà phê, những bản nhạc…. thì có lẽ, em sẽ không nhớ nhiều thế này…"
Em thở nhẹ, cả tiếng thở, em cũng chẳng dám thở dài. Ừ, mà tình yêu là gì nhỉ, là những nỗi nhớ đến quặn thắt chăng, khi ai đó đến ngự trị trong tim bạn, thì hình ảnh ấy sẽ khắc sâu ở đấy và mãi mãi tồn tại dù người không còn bên bạn nữa, dù bạn có cố khóa chặc cánh cửa ngăn lòng chứa hình ảnh ấy, thì nó vẫn cứ nhói lên rát buốt. Và cuộc sống thì vẫn diễn ra đều đều như thế, ngày qua ngày, những điều quen thuộc ấy vẫn diễn ra như nó vẫn hằng tồn tại, làm sao có thể mất đi phải không em. Điều đó, có nghĩa là nỗi nhớ trong em sẽ vẫn đong đầy, day dứt mãi…em ạ! Có thể quên không?
Em ngồi đó, nhìn ra mênh mông biển, giá như tôi lớn hơn chút nữa, hay em bé hơn vài tuổi, tôi sẽ ôm em vào lòng, hay ít nhất để em tựa đầu vào vai mình, vuốt mái tóc bồng bềnh của em để làm dịu đi đôi chút sóng lòng trong em, chỉ một chút thôi. Nhưng tất cả, tôi làm được cho em lúc này là ngồi đó, im lặng, cùng em nhìn ra phía biển, những con sóng vẫn đều đều vỗ vào bờ cát, con sóng sau.......hình như..... bạc đầu hơn con sóng trước.
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012
THU MỚI
Sáng nay hình
như thu chùng chình về ngang ngõ, con ngõ nhỏ bỗng chốc khoác thêm chiếc áo mới
tinh tươm, ướp nồng hương thu mới. Hương thu ùa về dìu dịu, thật mềm mại và
tinh khuyết. Mấy con chim nhỏ lích chích trên cây ổi bên hiên nhà. Không gian
thật thanh bình.
Em dang tay mở
bung cánh cửa, làn gió mềm phả vào mặt hơi thở mùa thu nồng nàn, làm tung bay tóc rối,
gió thu mới thật ngọt ngào. Em muốn ôm cả trời thu vào lòng, lòng nhẹ bỗng những yêu thương. Em thả hồn nương theo gió thu miên man, ước mong cuộc đời được bình
yên mãi thế, đi bên anh giữa mùa thu
sớm, nghe tiếng chim họa mi lẩn khuất trên cành, ngắm những bông cúc ướt vàng
hương thu, long lanh những hạt ngọc. Vòng tay anh ấm áp yêu thương, bình yên
mãi nhé, thu ơi!
Sáng lung linh nắng hiền
hòa thật lạ
Tóc mây bồng trong gió đón thu sang
Giữa ngàn thu khẽ nhặt chiếc lá vàng
Nghe anh hát bài tình ca đôi lứa
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)