Tháng Tư, khi những cánh đồng vừa gặt xong chỉ còn trơ gốc rạ , lũ trẻ í ới rủ nhau mang những con diều xanh đỏ thả vút lên trời cao. Rồi thong dong nằm gối đầu bên bờ cỏ mượt, nheo nheo mắt nhìn theo những cánh diều chao lượn giữa tầng không, em ước mơ điều gì ánh mắt cười biên biếc hồn nhiên thế. Ta ngỡ ngàng nghe thơ ấu vừa lước qua đây.
Tháng Tư, chân trời xa vời vời, thăm thẳm một màu xanh, từng đàn cò lướt qua chập chờn những đôi cánh trắng, lại ngu ngơ tự hỏi: Cò ơi về đâu?
Tháng Tư, trong chạng vạng trời chiều ta nghe tiếng con chim nỉ non đơn độc "Thương con xót ruột", kêu chi mà tha thiết thế chim ơi. Có người bảo chim kêu "Năm con sáu côt", cũng có người bảo chim nói "Bắt cô trói cột", ngày xưa bé ta cũng nghe mẹ kể những câu chuyện cổ tích về loài chim tội nghiệp ấy. Nhưng mỗi lần nghe chim kêu lại rõ ràng nghe như tiếng gọi xót lòng của người mẹ "Thương con xót ruột", để rồi nghe xót xa dâng tràn mi mắt khi thấp thoáng bóng áo nâu hao gầy đi về giữa những cánh đồng xa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]